Nội dung: Cô gái có tên Đài Trang chia sẻ nhật ký của mình qua các clip tự quay... Phân đoạn về các clip sẽ được tác giả cập nhật vào mỗi thứ 6 hàng tuần

 

CLIP 5 (ĐI ĂN Ở LÀNG NGÓI ĐÁ)

 

     Hi cả nhà, mọi người có biết hôm nay mình ăn gì không nè? Mình được mời đi ăn tiệm đó nha. Là ai thì chắc Trang khỏi phải nói đúng hông nè. Tụi mình ăn tối ở quán LÀNG NGÓI ĐÁ đó mọi người. Quán này do mình chọn á. Mình ăn với nhóm bạn một lần rồi. Thấy hay hay. Quán ở quận 1 đó mọi người, nhỏ nhỏ, dễ thương. Có món nướng đá muối lạ lạ và ngon nha. Không biết nhà mình đã ăn ở quán này chưa, biết món này chưa? Đồ ăn mình nướng trực tiếp trên tấm đá muối Himalia được nung nóng. Thịt tươi để nguyên, không tẩm ướp gì cả, thường là thịt bò và một số món hải sản. Muối khoáng từ đá sẽ thấm vào thịt, do đó giữ được hương vị tươi ngon và tự nhiên của thịt. Ăn ngon lắm. Mình ăn không nhiều, nhưng thích cái cảm giác gắp nướng trên mấy tấm đá muối kiểu vậy. Tụi mình gọi thêm món lẩu hải sản nữa. Đồ ở đây khá tươi đó mọi người. Mình ăn cành hông luôn đó. Còn anh chắc ăn gấp đôi mình. Mà nghe sao giống PR quán vậy ta. Không phải đâu nha mọi người. Mình với chủ quán không có liên quan gì hết trơn. Chỉ là thấy món này lạ lạ tí nên mình chia sẻ thêm với cả nhà vậy thôi. Mình đang làm bên phòng marketing. Không biết đây có phải là bệnh nghề nghiệp không nữa. Haiza…

     Quay lại với anh chàng đẹp trai đó nha mọi người. Anh khoe là đang chăm sóc một số khách hàng. Trong đó, anh lọc ra có ba khách hàng tiềm năng nhất có thể chốt được giao dịch. Anh đặt mục tiêu là trong tháng này luôn. Hai khách từ Hà Nội và một khách ở đây. Mà nổi trội nhất là cô ở Hà Nội. Cô thích dự án, đang quan sát thêm về tình hình thi công của chủ đầu tư. Hy vọng là anh sẽ sớm có được giao dịch đầu tiên. Với ai cũng được. Nghe anh chia sẻ đã đổ hơn hai mươi triệu vào chạy quảng cáo rồi. Mới hơn một tháng chứ mấy. Còn tỉnh queo cười bảo là “phen này anh chơi tất tay; được ăn cả, ngã về không”. Anh dự trù chi phí cho đợt chạy marketing này là 30 triệu, một khoảng chi phí khá lớn với Sales mới vào nghề. Trông vậy chứ mình có thể cảm nhận trong anh có tâm trạng hơi buồn. Trang có hỏi lỡ như, là lỡ thôi vì đâu biết tương lai như thế nào, anh chạy với ngân sách đó mà vẫn chưa chốt được khách thì sao? Anh bảo có thể anh sẽ dừng chạy để bảo tồn tài chính cho dự phòng cuộc chơi dài hạn, và đẩy mạnh các hoạt động truyền thông miễn phí, như đăng tin miễn phí, phát tờ rơi, gởi thư ngõ từng nhà v…v. Mình hỏi tiếp, nếu anh vẫn chưa chốt được và quá 3 tháng làm việc thì sao? Hoặc có thể anh sẽ nãn mà nghỉ, hoặc công ty sa thải. Anh nói là đã dự trù hết rồi. Anh đã suy nghĩ rất nhiều khi chuyển qua bên bất động sản. Từ lương quản lý hơn 20 triệu, giờ làm nhân viên lương chỉ 5 triệu, không phải là điều dễ dàng chấp nhận. Nhưng anh đã quyết tâm rồi nên sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Đó chính là lý do vì sao anh cần dự phòng tài chính cho cuộc chơi đường dài. Nếu công ty sa thải thì anh xin làm cộng tác viên. Còn chọc mình, bảo: “Anh vẫn giữ nguyên động lực lên công ty đi làm vì ít nhất là còn được gặp em”. Mèn ơi! “Có thực mới vực được đạo” chứ. Mình vẫn chưa để yên, truy tiếp: “Nếu anh tiếp tục và đến 6 tháng rồi mà vẫn chưa bán được hàng thì sao?” Không phải mình trù ẻo gì anh đâu nha mọi người. Mình chỉ muốn anh nhận diện lại vấn đề rõ ràng hơn, có kế hoạch đường dài tốt hơn mà thôi. Chứ trong thâm tâm, mình mong muốn anh chốt được giao dịch đầu tiên lắm. Nói nhỏ nha, Trang có mấy lần thắp nhang ở trang Thần Tài ở công ty, cầu xin anh sớm chốt được giao dịch trong tháng này đó. Ý, lỡ lời! Rủi sau này, tình cờ anh xem được clip này, quê một đống luôn ý. Chắc tui độn thổ luôn quá.

     Thế là mọi người biết anh nói sao không? Anh bảo, nếu sau 6 tháng mà anh vẫn chưa có phát sinh giao dịch nào thì anh sẽ nghiêm túc nhìn nhận lại xem có phù hợp với lĩnh vực bất động sản không. Nếu tài chính duy trì được cho phép và có khách hàng có thể phát sinh giao dịch thì anh sẽ tiếp tục theo. Còn nếu tài chính cạn rồi thì có thể anh sẽ xin công việc Sales nào đó có lương cơ bản để duy trì cuộc sống, lấy ngắn nuôi dài. Chứ anh chưa nghĩ đến việc từ bỏ nghề. Tội thiệt chứ. Mình biết không phải riêng anh, mà đây là tình trạng chung của nhiều Sales trong ngành. Thôi thì cố gắng thôi chứ biết sao giờ. Hy vọng trời không phụ lòng người. Quy luật nhân quả sẽ sớm thành hiện thực. Cố lên anh nha!

     Chẳng phải mình tốt đẹp gì đâu mọi người. Mà vì anh hứa là sẽ đãi mình một chầu hoành tá tràng luôn í, khi anh chốt được giao dịch đầu tiên và nhận được hoa hồng đầu tay đó. Chai-yô!

     Bữa ăn hầu như chỉ xoay quanh câu chuyện vậy thôi mà hơn tiếng đồng hồ đó cả nhà. No, ngon, vui và ấm áp lạ lắm.

     Sau đó tụi mình đi café. Mình giành tính tiền nhưng anh không cho. Mình nói lúc nãy anh đã tính tiền ăn rồi, giờ mình tính tiền nước mới “fair” chứ. Chơi vậy mới bền. Mình còn dọa, “nếu anh không cho em tính thì lần sau em không đi với anh nữa đâu!” Anh cười trừ: “thôi để lần này anh tính, còn lần sau thì để cho em. Anh không giành nữa đâu mà lo”. Cứng đầu thiệt chứ. Đúng là con trai miền Trung. Hay là chơi chiêu để dụ tui đi lần sau nữa đây. Dù muốn dù không, người ta nói vậy, chẳng lẽ không mời lại. Tui không biết thật thà thiệt hay chơi chiêu, giở trò gì nữa. Thôi kệ, hôm nay được “free” toàn tập thì cứ vui cái đã.

     Anh hỏi thăm công việc của mình, định hướng của mình phát triển sau này. Mình chỉ nói chung chung cho qua thôi. Định khai thác gì tui chắc. Không dễ đâu nha. Mà nghĩ lại, thiệt là mình chẳng có kế hoạch hay định hướng gì hết ráo. Cứ làm vậy thôi. Tới đâu hay tới đó.

     Ối trời, mới mà gần 11h rồi. Thôi đi ngủ thôi cả nhà! Vì sức khỏe và vì làn da đẹp nè. Bye bye!