Nội dung: Cô gái có tên Đài Trang chia sẻ nhật ký của mình qua các clip tự quay... Phân đoạn về các clip sẽ được tác giả cập nhật vào mỗi thứ 6 hàng tuần. Truyện sắp được xuất bản. Xin phép được tạm dừng chia sẻ ở đây!

 

CLIP 8 (XEM PHIM HẬU DUỆ MẶT TRỜI)

 

      Xin chào cả nhà! Giờ thì hơi muộn rồi, mà đã là nhật ký thì cứ chia sẻ cảm xúc của mình thôi phải không cả nhà? Mình và anh mới đi xem phim về. Mọi người biết phim gì không? Là “Hậu Duệ Mặt Trời” đó. Mình ít đi xem rạp lắm. Hôm nay anh hẹn ăn tối. Hai đứa ăn cháo ếch nhẹ thôi. Xong sớm, chẳng biết làm gì. Café hồi cũng chán. Thấy anh đang buồn buồn nữa nên rủ đi xem phim cho thay đổi không khí. Vào đúng khung giờ của phim “Hậu Duệ Mặt Trời” nên xem luôn. Này đúng nghĩa là phim chọn người xem, chứ không phải người chọn phim nè. Mình có nghe nói, có xem trailer nhưng chưa xem hết. Thấy khá hay. Tình cảm nhẹ nhàng. Mọi người xem phim này chưa? Gần đây cũng “hot” lắm đó.

      Mà xem phim xong rồi tự nhiên lại có cảm giác tình cảm của hai nhân vật chính trong phim giống giống mình với anh nha. Mặt dù không rõ ràng và không có yếu tố liên quan gì hết trơn. Hay là do trong bối cảnh đi xem phim cùng anh ở rạp vậy ta? Thường đi xem, mà chỉ có đôi nam nữ như vậy, thì có đến 99% là tình nhân hay là vợ chồng rồi. 1% còn lại chắc là có tình ý gì đó với nhau. Mình và anh chắc không thuộc 99% kia rồi. Còn có thuộc 1% còn lại hay không thì không biết nữa. Chỉ biết, mình có cảm giác gì đó na ná, nhưng không thật sự rõ ràng. Trong phim thì chàng trai bày tỏ tình cảm với cô gái. Cô cũng có tính cảm với chàng trai, nhưng vì một số lý do, mà cô đã từ chối lời tỏ tình. Và trong lúc thập tử nhất sinh, cô ghi âm lại nội dung bày tỏ tình cảm của mình dành cho chàng trai. Còn với chuyện chúng mình. Thật sự là chưa có gì rõ ràng cả. Lúc đầu chưa quen thân thì anh trêu chọc mình, kiểu như của nam đối với nữ bình thường thôi. Giờ thì khá thân và mình có thể cảm nhận sự quan tâm từ anh. Có điều, anh chưa bày tỏ tình cảm rõ ràng lắm. Còn mình thì …, nói như thế nào nhỉ? Có chút thích thích anh. Mà giả sử anh bày tỏ tình cảm với mình thì mình thực sự chưa biết phản ứng thế nào nữa. Cảm giác giống giống như cô gái trong phim. Giờ ngồi đây quay clip độc thoại nói về chuyện tình cảm với anh.

      Yêu là không chờ đợi. Quan điểm của mình là vậy. Bật mí tí nha, đã từng tư vấn chuyện tình cảm cho nhỏ bạn như vậy đó, mặc dù mình chẳng có mối tình vắt vai nào mới ghê chứ. Còn ngại ngùng, rồi lỡ người ta kiểu cũng như vậy, rồi có ai đó mạnh dạn tỏ bày tình cảm, người ta xiêu lòng. Lúc đó có phải ân hận, hối không kịp không? Thà cứ bày tỏ. Không được thì thôi, có gì đâu. Như chàng trai trong phim vậy. Ý mình là chủ động đấy. Chứ trước giờ đa số toàn là nam chủ động. Nữ có thích thì vẫn giữ kẽ, ngại ngùng, ít dám tỏ bày. Nhất là phụ nữ Á Đông như ở mình. Mà giờ thời đại nào rồi chứ? Thế giới có kế hoạch đưa người lên Sao Hỏa luôn kìa. 4.0, 5.0 đến nơi rồi còn gì.

      Đợi Trang tí nha cả nhà. Mình “rep” tin với anh tí…

      Ô kê, xong rồi. Xin lỗi mọi người nhiều nhiều nha!

      Mình nói tới đâu rồi nhỉ?

      À, nghĩ là vậy. Còn làm được hay không lại là một vấn đề khác. Như mình đây. Khuyên bạn vậy, nói ngon lành lắm, nhưng bản thân thì có dám đâu. Có đủ lý do để biện minh rằng mình đang làm đúng và hợp lý lắm. Chẳng biết nữa. Chẳng biết lý lẽ của con tim hay lý trí là đúng. Chẳng biết.

      Thấy anh có vẻ vui lên nhiều. Và nếu như mình không phải là người trong cuộc, ý là mình biết nỗi buồn của anh đấy, thì có lẽ không nhận ra gì đâu. Hy vọng là anh vui thật sự, quên đi hoàn toàn chuyện vừa rồi thực sự, chứ không phải cố tỏ ra vui vì sợ mình buồn. Xem xong, anh còn hỏi cảm giác của mình và cho nhận xét. Mình hơi bất ngờ, rồi trả lời theo cảm xúc của mình thôi. Mình bảo: “Em thấy hay hay, lãng mạn. Chuyện tình có nhiều thử thách. Mặc dù ngay cả khi chưa chính thức là tình nhân của nhau vì một số lý do, nhưng tình cảm của họ dành cho nhau là rất chân thật và rất trân quý. Vậy là đẹp rồi. Không cần hoa mỹ”. Anh cười bảo: “ Vậy em có muốn người yêu của mình như chàng trai đó không? Về tính cách, cách cư xử …v…v. Đại khái vậy”. Mình không rõ anh có ý gì sau câu hỏi này hay không. Cũng trả lời theo quan điểm của mình thôi. Mình bảo: “Em thích tính cách, cách xử lý và hành động của chàng trai đó. Và em nghĩ hầu hết ai cũng vậy thôi. Đương nhiên, có lẽ, vì là nhân vật chính, nên thường đại diện cho những gì tốt đẹp, nhân văn nhất của một con người mà đạo diễn muốn chuyển tải. Kiểu “siêu anh hùng” vậy. Nên không phải riêng em đâu, mà có lẽ hầu hết cô gái nào cũng đều thích nhân vật này”. Và mình trêu anh “Anh đừng nói là sẽ và muốn trở thành như chàng trai đó nha!”. Anh cười khà khà và nói cho qua “Thôi, này thì anh chịu. Khó quá bỏ qua đi em”.

      Trên đường về, tụi mình có trao đổi về công việc. Có lẽ đây là chủ đề vô tận, không bao giờ hết, nhất là khi cảm thấy không có gì khác nữa để nói. Mình có thăm dò xem anh đã quên hoàn toàn chuyện vừa rồi chưa. Anh bảo hết rồi. Anh em phòng Sales động viên cũng nhiều. Với anh hiểu đây là chuyện bình thường trong nghề nên anh coi như một “tai nạn” thôi. Giờ cố gắng chốt khách hàng khác thôi. Mình bảo, nếu rơi vào trường hợp cạnh tranh kiểu vậy, anh có sẵn sàng “cắt máu” như bạn Sales đó không. Anh chần chừ một tí rồi bảo, “anh không muốn, thực sự là vậy. Tuy nhiên, đã tham gia cuộc chơi thì anh không ngại gì cả. Biết sao được.” Mình có thể hiểu cảm giác đó. Nhưng mình vẫn cảm thấy “nuốt không trôi”. Có lẽ vì vậy mà mình chẳng thể làm Sales được, nhất là Sales bất động sản. Mới thấy việc chọn marketing là một quyết định rất đúng đắn. Trước nếu rủi làm Sales, và rơi vào trường hợp như vừa rồi, thì thực sự là mình không biết như thế nào luôn. Hây dà.

      Thôi, có lẽ mình khó nói tốt xấu trong việc này. Cuộc chơi trong nghề Sales của họ thì tùy họ quyết định vậy. Nghe anh nói đã quên và trông vui vẻ hơn rất nhiều sau buổi xem phim, mình cảm thấy nhẹ nhõm hẳn và cũng vui lây theo.

      Một buổi tối đáng nhớ! Một bộ phim thú vị! Bộ phim kết thúc mở về chuyện tình cảm của cặp đôi nhân vật chính. Tuy nhiên, có thể thấy ngụ ý cho một kết thúc có hậu hạnh phúc cho cặp đôi mà đạo diễn muốn hướng tới, có lẽ nhiều khán giả cảm nhận được và mong muốn thế.

      Còn chuyện của mình và anh thì như thế nào nhỉ?

      Ôi! Muộn quá rồi! Ngủ thôi cả nhà! Bye!